Sự phát triển của bóng rổ đã kéo theo sự thay đổi nhiều điều luật thi đấu, trang thiết bị, dụng cụ và trang phục thi đấu của vận động viên.
Năm 1893 lần đầu tiên xuất hiện vòng rổ bằng sắt và có lưới.
Năm 1894 chu vi của bóng đã tăng lên từ 76,2 – 81,3 cm.
Năm 1895 đã áp dụng các quả ném phạt được thực hiện ở khoảng cách 4,572 m.
Năm 1896 quy định người chơi được quyền dẫn bóng trong mọi trường hợp.
Xem thêm >> học bóng rổ
Giai đoạn thứ nhất
Từ năm 1891 đến 1918 đây là giai đoạn hình thành một môn thể thao mới. Từ chỗ được tạo ra để làm sinh động hơn đối với các giờ học thể dục, bóng rổ đã trở thành môn thể thao với tất cả những đặc điểm tiêu biểu của mình.
Từ năm 1894, sau khi luật bóng rổ được chính thức ban hành và có những cuộc thi đấu thì kỹ thuật và chiến thuật của bóng rổ được hình thành và phát triển rất nhanh. Đã bắt đầu xuất hiện chiến thuật tấn công và chiến thuật phòng thủ, định được chức năng vị trí của từng cầu thủ.
Ở giai đoạn này bóng rổ đã phát triển sang các nước phương Đông như Nhật, Trung Quốc, Philippin rồi sang châu Âu và Nam Mỹ. Tại thế vận Olympic lần thứ 3 năm 1904 bóng rổ được tổ chức thi đấu biểu diễn.
Năm 1913 ở Manila thủ đô Philippin giải vô địch bóng rổ châu Á được tổ chức.
Giai đoạn thứ 2
Từ 1919 – 1931 có đặc điểm tiêu biểu là các hiệp hội bóng rổ quốc gia của các nước được thành lập và bắt đầu có các cuộc thi đấu giao hữu quốc tế. Năm 1923 các cuộc thi đấu bóng rổ quốc tế đầu tiên của nữ đã được tổ chức ở Pháp giữa các đội Ý, Pháp và Tiệp Khắc.
Giai đoạn thứ 3
Từ 1932 – 1947 đây là giai đoạn môn bóng rổ được phát triển rộng rãi trên thế giới. Sự kiện đáng ghi nhớ trong lịch sử bóng rổ là việc thành lập liên đoàn Bóng rổ quốc tế gọi tắt là FIBA vào ngày 18-6-1932. Vào ngày đáng nhớ này các nhà lãnh đạo của liên đoàn 8 nước: Ý, Achentina, Hy Lạp, Latvia, Bồ Đào Nha, Rumani, Thụy Sĩ và Tiệp Khắc đã tham dự cuộc họp Quốc Tế lần đầu tiên, đưa ra ý kiến thống nhất chung về việc thành lập liên đoàn Bóng rổ Quốc tế và thông qua những điều luật thi đấu.
Năm 1935 Ủy ban Olympic Quốc tế đã đưa ra quyết định công nhận môn bóng rổ là môn thể thao có trong chương trình thi đấu của thế vận hội. Năm 1936, bóng rổ lần đầu tiên được đưa vào thế vận hội lần thứ 11 tổ chức tại Becrlin với 21 nước tham dự và đội tuyển Mỹ đã vô địch. Cũng tại đại hội Olympic lần này, người có công sáng tạo ra môn bóng rổ là G.NaySmit đã có mặt với tư cách là khách mời danh dự.
Năm 1938 giải vô địch bóng rổ đầu tiên của nữ châu Âu được tổ chức tại Rôm, đội nữ của Ý đoạt chức vô địch.
Sau chiến tranh thế giới lần thứ 2, từ năm 1947 các đội bóng rổ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa bắt đầu tham dự thế vận hội Olympic và các giải thế giới. Sự tham gia của các nước xã hội chủ nghĩa đã có ảnh hưởng to lớn đến sự phát triển bóng rổ ở châu Âu cũng như trên toàn thế giới.
Xem thêm >> lịch sử hình thành của môn bóng rổ
Giai đoạn thứ 4
Từ năm 1948 – 1965 là giai đoạn mà kỹ chiến thuật bóng rổ có những bước tiến nhảy vọt. Liên đoàn bóng rổ thế giới FIBA với 50 nước thành viên lúc đó đã có vị trí quan trọng và đã tổ chức nhiều giải thi đấu thế giới với quy mô lớn.
Ở giai đoạn này chiến thuật bóng rổ đã phát triển phong phú và đa dạng, kỹ thuật đã có đội khó và kết hợp liên hoàn động tác để đạt kết quả cao trong thi đấu. Một tiến bộ đặc biệt là sự áp dụng các động tác ném rổ một tay, điều này gây khó khăn cho việc phòng thủ của đối phương. Trước kia trong một trận đấu phường mỗi đội chỉ ghi được 20 – 30 điểm thì sau khi xuất hiện kỹ thuật động tác ném rổ một tay số điểm ghi được đã lên tới 50 -60.
Năm 1950 tại Achentina giải bóng rổ nam thế giới đầu tiên được tổ chức và đội Achentina giành chức vô địch.
Năm 1953 tại Chile giải vô địch thế giới của nữ được tổ chức và đội Mỹ đã đoạt chức vô địch. Các giải vô địch thế giới của nam và nữ được tổ chức thường xuyên 4 năm một lần.
Từ năm 1950 trong thi đấu bóng rổ, tấn công đã chiếm ưu thế hơn phòng thủ. Điều đó có 2 nguyên nhân: Sự phát triển kỹ – chiến thuật tấn công chiếm ưu thế hơn so với kỹ – chiến thuật phòng thủ và xuất hiện nhiều cầu thủ có nhiều cao trong các đội.
Do luật thi đấu không hạn chế thời gian giữ bóng của từng cầu thủ đội có bóng. Nên đội dẫn điểm thường giữ bóng hoặc dẫn bóng để kéo dài thời gian tấn công và điều này làm cho bóng rổ mất dần sự gay cấn sẵn có của mình, và nhịp độ thi đấu cũng bị giảm đáng kể. Để khuyến khích tấn công tích cực và hạn chế bớt ưu thế của cầu thủ có chiều cao thì luật 30 giây và 3 giây đã được bổ sung.
Năm 1965 Liên đoàn Bóng rổ Quốc tế tập hợp 122 liên đoàn quốc gia của các nước khác nhau trên thế giới.
Giai đoạn phát triển tiếp theo của bóng rổ thế giới bắt đầu từ năm 1966 được thể hiện rõ ở sự khắc phục khủng hoảng và bắt đầu hưng thịnh của mình.